Trong khu vườn nhà Ken – Quốc Sinh

Bầy trẻ buổi chiều thường tụ tập trước ngõ chơi trò tạt lon
Reo cười, cãi vã
Chíu chít
Như bầy chim
Sau một hồi đã thấm mệt, bay đi
 
Từ mảnh sân những buổi chiều náo động này, mai sau chúng bay đi
Vào đời
Khi ấy dẫu là mây dịu hay bão giông
Nhạt phai hay son sắt
 
Thì khu vườn vẫn còn lưu vết
Vẫn còn một người già
Vào ra
Như chiếc lon ngày nào giờ móp meo
Cô độc
 
*
Những người bạn hay đến ngồi ở hiên, từ sáng sương đến trưa sang chiều tối có khi tới nửa đêm
Những người hàng xóm, những người họ hàng đi trước đường đều hồ hởi gọi chào
Con vịt xiêm lặc lè nửa buổi đứng quệt mỏ bờ ao
Lũ mít tròn trịa treo mình nhàn hạ trên thân cây
Mương nước quanh năm khỏe mạnh trôi đầy
 
Sớm mai tôi thức dậy, Ken đã pha sẵn ấm trà
Tôi là khách phương xa
Khác khí hậu, thổ nhưỡng, khác đôi chỗ ở trong lời diễn đạt, cách tỏ bày
Nhưng nước mưa chế trà thì đâu cũng ngọt thơm như thế
Tình người thì đâu cũng thanh như thế
Những sớm mai bây giờ sẽ thành nỗi nhớ cốt xương
 
Nhiều lúc tôi hồ mơ trong gió cuối vườn có tiếng bước chân, thoáng trong tán lá có ánh nhìn quanh quẩn, nghe trong cỏ có mùi hương áo mục…
Cây cối, đất đai cần gìn giữ truyền đời
Là hiển nhiên chân thật
Tổ tiên, ông bà, mẹ cha về nhắc nhở cháu con
 
*
Tôi có nói với Ken
Rằng người miền tây rượu như mưa tràn, say như mưa tràn
Ở đó
Tôi được thấy lòng như hoa
Rộng rãi anh em
Nồng nàn bè bạn
Cho nên mấy lần rượu là mấy lần đắm đuối
Thênh thang
 
Đêm qua khu vườn lả người trong một cơn mưa dài, bàng hoàng và da diết
Cho mãi tận khuya rồi cũng tạnh, rồi trăng cũng ra
Mãn nguyện bên trời…
 
30-9-2024
Quốc Sinh
Vannghemoi.com.vn − 15:15, ngày 12/10/2024, đăng bởi Phạm Ngọc Hiền