Truyện Kiều nhiều nỗi – Nguyễn Huy Việt

1. Dùng dằng khi bước chân ra, 2781
Cực trăm nghìn NỖI dặn cha mẹ hiền.
2. Bể trần chìm nổi thuyền quyên, 1903
Hữu tài thương NỖI vô duyên đoạ đày.
3. NỖI nàng tai nạn đã đầy, 2739
4. NỖI chàng Kim Trọng bấy chầy mới thương.
Tấc lòng cố quốc tha hương,
5. Đường kia NỖI nọ ngổn ngang bời bời. 2246
6. NỖI riêng lớp lớp sóng dồi, 221
Nghĩ đòi cơn lại sụt sùi đòi cơn.
7. NỖI mừng biết lấy chi cân? 3027
Lời tan hợp chuyện xa gần thiếu đâu!
8. NỖI niềm tưởng đến mà đau, 109
Thấy người nằm đó biết sau thế nào?
Chút thân yếu liễu thơ đào,
9. Rớp nhà đến NỖI dấn vào tôi ngươi. 898
10. NỖI nàng Vân mới rỉ tai,765
Chiếc thoa này với tờ bồi ở đây.
11. Một mình lưỡng lự canh chầy, 217
Đường xa nghĩ NỖI sau này mà kinh.
12. Gót đầu mọi NỖI đinh ninh, 537
13-14. NỖI nhà tang tóc NỖI mình xa xôi.
15. Nén hương đến trước Phật đài,
NỖI lòng khấn chửa cạn lời vân vân. 1640
16. NỖI mình âu cũng giãn dần, 863
Kíp chầy thôi cũng một lần mà thôi.
17. NỖI thương nói chẳng hết lời, 2819
Tạ từ sinh mới sụt sùi trở ra.
18. Một mình lặng ngắm bóng nga, 177
Rộn đường gần với NỖI xa bời bời.
19. Ấy mới gan ấy mới tài,
Nghĩ càng thêm NỖI rụng rời lắm khi! 2006
20. Thấy chàng đau NỖI biệt ly, 2799
Nhẫn ngừng ông mới vân vi dỗ dành.
21. Cớ chi ngồi nhẫn tàn canh? 717
NỖI riêng còn mắc mối tình chi đây?
22. Này cha làm lỗi duyên mày, 767
Thôi thì NỖI ấy sau này đã em.
23. Còn chi là cái hồng nhan, 3101
Đã xong thân thế còn toan NỖI nào?
24. Nghĩ rằng khôn NỖI giấu mầu, 2069
Sự mình nàng mới gót đầu bày ngay.
25. Tại tôi hứng lấy một tay, 1443
Để nàng cho đến NỖI này vì tôi.
Phận sao phận bạc như vôi, 753
Đã đành nước chả hoa trôi lỡ làng.
26. Mảng tin xiết NỖI kinh hoàng, 253
Băng mình lẻn trước đài trang tự tình.
27. NỖI nàng hỏi hết phân minh, 2915
Chồng con đâu tá tính danh là gì,
28. Kề tai mấy NỖI nằn nì, 1015
Nàng nghe dường cũng thị phi rạch ròi.
29. Thờ ơ gió trúc, mưa mai, 1249
Ngẩn ngơ trăm NỖI, giùi mài một thân.
30. NỖI oan vỡ lở xa gần, 987
Trong ngoài người chật một lần như nêm,
Bấy lâu đáy bể mò kim, 3175
Là nhiều vàng đá phải tìm trăng hoa?
31-32. NỖI mình thêm tức NỖI nhà, 633
Thềm hoa một bước, lệ hoa mấy hàng.
33. NỖI riêng riêng những bàn hoàn, 711
Dầu chong trắng đĩa lệ tràn thấm khăn.
34. Kim từ nhẹ bước thanh vân, 2867
NỖI nàng càng nghĩ xa gần càng thương.
35-36. Bao nhiêu đoạn khổ, tình thương, 1999
NỖI ông vật vã, NỖI nàng thở than.
37. Nàng càng giọt ngọc như chan, 1759
NỖI lòng luống những bàn hoàn niềm tây.
38-39. Ở trong còn lắm điều hay 1207
NỖI đêm khép mở, NỖI ngày chung, riêng.
Hiên tà gác bóng nghiêng nghiêng,
40. NỖI riêng, riêng chạnh tấc riêng một mình. 242
41. Dâu con trong đạo gia đình, 1463
Thôi thì dẹp NỖI bất bình là xong.
42. Chàng Kim từ lại thư song, 245
NỖI nàng canh cánh bên lòng biếng khuây.
43. Khóc than kể hết niềm tây: 2775
Chàng ôi biết NỖI nước này cho chưa?
44-45. Giọt riêng tầm tã tuôn mưa, 852
Phần căm NỖI khách phần dơ NỖI mình.
46-47. Thưa nhà huyên hết mọi tình, 1607
NỖI chàng ở bạc NỖI mình chịu đen.
48. Lời tan hợp NỖI hàn huyên, 1569
Chữ tình càng mặn chữ duyên càng nồng.
49. Những nghe nói, đã thẹn thùng, 1219
Nước đời lắm NỖI lạ lùng ngẩn ngơ.
50. Chung quanh lặng ngắt như tờ, 2753
NỖI niềm tâm sự bây giờ hỏi ai?
Lễ thường đã đủ một hai, 1669
Lục trình chàng cũng đến nơi bấy giờ.
51. NỖI nàng nhớ đến bao giờ, 2847
52. Càng ngao ngán NỖI mịt mờ xót xa. 2770
53. Rằng: Tôi trót quá chân ra, 2811
Để cho đến NỖI trôi hoa đoạ đày.
54. Tình duyên ấy hợp tan này, 3139
Bi hoan mấy NỖI đêm chầy trăng khuya.
55. Nàng từ chiếc bóng song the, 1627
Đường kia nỗi nọ như chia mối sầu
56. Xiết bao kể NỖI thảm sầu! 777
Khắc canh đã giục nam lâu mấy lần.
57-58. Mảnh tiên kể hết xa gần, 1081
NỖI nhà báo đáp, NỖI thân lạc loài.
Có tài mà cậy chi tài, 3246
Chữ tài liền với chữ tai một vần.
59. NỖI lòng đòi đoạn xa gần, 1251
Chẳng vò mà rối, chẳng dần mà đau!
60. Hay hèn lẽ cũng nối điêu, 1317
NỖI quê nghĩ một hai điều ngang ngang.
61. Sụt sùi giở NỖI đoạn trường, 1943
Giọt châu tầm tã đẫm tràng áo xanh.
Kiếp hồng nhan có mong manh, 65
Nửa chừng xuân thoắt gãy cành thiên hương.
62. Kể chi những NỖI dọc đường, 1527
63. Buồng trong này NỖI chủ trương ở nhà.
64. Lần lần tháng lụn ngày qua, 1789
NỖI gần nào biết đường xa thế này.
65. NỖI lòng kín chẳng ai hay, 1553
Ngoài tai để mặc gió bay mái ngoài.
Mảnh trăng đã gác non đoài, 2617
Một mình luống những đứng ngồi chưa xong.
66. Tẩy trần vui chén thong dong, 1571
NỖI lòng ai ở trong lòng mà ra.
67. Lựa lời nàng mới thưa qua: 1887
Phải khi mình lại xót xa NỖI mình.
68. Thân sao nhiều NỖI bất bằng, 1635
Liều như cung Quảng ả Hằng nghĩ nao
Trông theo nào thấy đâu nào 215
Hương thừa dường hãy ra vào đâu đây.
69. Sinh thì gan héo ruột đầy, 1869
NỖI lòng càng nghĩ càng cay đắng lòng.
Nỗi niềm nhắm mắt chưa xong,
Muôn đời hậu thế khóc cùng Tố Như.

Vannghemoi.com.vn − 19:42, ngày 26/09/2024, đăng bởi Phạm Ngọc Hiền