Về Phú Yên em nhé
Tháp Nhạn những đêm rằm
Câu thơ nghiêng sườn núi
Sóng sánh cả mùa trăng
Sông Ba mãi thầm lặng
Cho cánh buồm vấn vương
Nối đôi bờ hò hẹn
Những nhịp cầu thân thương
Tuy Hòa vui phố biển
Yêu con sóng xô bờ
Nắng vàng ươm bãi cát
Đẹp tựa một nàng thơ
Tinh sương leo Mũi Điện
Đón triệu ánh bình minh
Hải Đăng soi tia sáng
Mặt biển càng lung linh
Ghé thăm Gành đá đĩa
Chiếc tổ ong khổng lồ
Mơn man con sóng biếc
Ngỡ ngàng như đang mơ
Hoa vàng nơi Bãi Xép
Cỏ xanh đến mượt mà
Biển cũng xanh như thế
Trời thì xanh bao la
Con đường mòn trên biển
Tàu không số ngày xưa
Vẫn còn in bóng nước
Từng chuyến ghé Vũng Rô
Nhất Tự Sơn đẹp lắm
Sóng chọi nhau vỡ òa
Cùng vui ta lội biển
Đường ra đảo không xa
Hội Bài Chòi giục giã
Lưu giữ cả hồn quê
Ngày Xuân vui vui quá
Quên hết cả lối về
Biết rằng em sẽ lạ
Nhưng có anh ở bên
Em trở thành cô Tấm
Nơi đất Phú trời Yên.
HỒ NGỌC THẢO