PHỐ XUÂN
Gió chiều chầm chậm đi qua phố
Cờ phướn đỏ xanh lắc lư hoài
Mấy bụi hoa hồng lên tiếng thở
Xuân về trên phố mát chiều rơi.
Ta dắt hoa vào cõi nhà tư
Chùm hoa giấy mỏng tím xinh xinh
Vài mớ đồng tiền tua tủa cánh
Dập dìu bên phố gió trao tình.
Hương xuân điệu đàng đi cà rỡn
Mắt ngời xanh ngọc hé cười ta
Nắng chiều tơ lụa như dàn trải
Con én rời đàn lạc phố hoa.
MÙA XUÂN LÃNG ĐÃNG
Cánh cửa mùa đông vừa đóng lại
Gió xuân đậm đặc bước vào nhà
Ta với tay lau lau hạt bụi
Đón mùa xuân lãng đãng câu hò.
Em hái tặng ta nụ xuân tầm
Treo phất phới trên tường vôi trắng xóa
Nhành mai vàng chớp mi tĩnh giấc
Chợt giật mình đứng dựa bình hoa.
Rón rén mùi hương những mứt dừa
Hoa tay em đảo sợi mềm dai
Xuân hồng hây hẩy chồm lên tóc
Hoa tết em cài ta chết say.
ĐÊM BA MƯƠI TẾT
Ngày sụp tối
Ánh lửa hồng le lói
Nồi bánh chưng, bánh dày sôi sùng sục
Hương tết về ngang trời.
Ngoài sân khô
Tiếng trẻ chơi đùa í ới
Những bộ áo quần tươm tất mới
Sửa soạn đón giao thừa
Căn nhà vang vang hơi ấm.
Đêm ba mươi tết
Trời tối đen như mực
Chỉ còn trơ ngàn sao mở mắt.
Ta rộn rã ngồi kề nồi bánh nóng
Lửa cháy bập bùng
Trong gian bếp nhỏ
Mâm bánh mứt rước ông Táo về
Lời cha van vái thiết tha.
Không gian không còn tĩnh
Nhà ai như hớn hở lạ
Tiễn đưa năm cũ, thỉnh tân niên về
Chỉ ham mong
Ngày mai này
Sung sướng
No ấm, phát tài hái dầy tay.
XUÂN NỒNG
Nàng xuân phơi mình trên áo em
Tím hoa cà lúng luyến lúng la
Khe khẽ guốc hồng em ra ngõ
Đám lúa trổ hoa, cỏ mượt mà.
Dưa tết mùa này giòn thanh ngọt
Xanh xanh ngoài áo đỏ lòng trong
Ta cắn miếng dưa hồng máu rỉ
Xuân nồng tuyệt diệu nhảy rộn ràng.
Thôi nhé mùa xuân ở lại đây
Cho em khoe áo mấy ngày xuân
Cho ta ấp ủ mùa no, lạc
Dây pháo hoa cười đánh đêm tan.