Xe ta lăn qua những nẻo đường xa lắc
Có bụi tre già đứng ngóng chòm mây
Có luống rau tươi giọt sương còn ướt đẫm
Có rẫy ngô đồng gió thổi hây hây.
Kia mái trường tường vôi mới khang trang
Nằm im lìm giữa miệt giồng xõa nắng
Nơi ta đến là nơi gieo hạt
Cho chồi non lên xanh mướt thẳng hàng.
Ta đã gặp những con người thân thiện
Yêu bảng đen và trang vở thơm tho
Đêm trăn trở miệt mài chồng giáo án
Bình minh lên sạ chữ đến học trò
Ta hoan hỉ cuộc đời sao đẹp lạ ?
Mến nụ cười màu áo trắng tinh khôi
Viên phấn nhỏ theo ta thành tri kỷ
Nơi xứ người như quê mẹ thứ hai.