Tháng năm trời trở gió
Sột soạt cả nỗi lòng
Người mong manh như cỏ
Bao giờ hết chờ mong

Tháng năm trời trở gió
Sương giăng đầy câu thơ
Đóa hồng phai vì nhớ
Người qua cứ hững hờ

Tháng năm trời trở gió
Đầu mùa những cơn mưa
Chăn xưa còn đủ ấm
Hay đã hóa thải thừa?

Tháng năm trời trở gió
Tròng trành cả giấc mơ
Ước mình như là cỏ
Hồn nhiên những hững hờ…