1.

Tôi nghe họ nhào nặn giấc mơ tôi

giấc mơ hình thù quái gỡ

Nơi ấy hồ như từng có một tuổi thơ

bị đào sâu chôn chặt.

 

Là khi tôi phát hiện mình mang theo giấc mơ

trình trịch nặng

ít lần ghé lại.

 

Nỗi sợ có mùi tuyệt vọng

không thấy hình

thỉnh thoảng lăn nhẹ qua

sau những lần mắt tôi tìm kiếm.

 

2.

Lắm khi muốn nghĩ mình là kẻ độc hành

trên núi tuyết hay sa mạc

Ở đó tôi tự do đi chạy nhảy bay

và mất tích

Ở nơi đó tôi biến thành một sinh vật

giữa đám hỗn mang

Không ai nghe tiếng tôi

không ai nhìn thấy tôi

mọi thứ trở nên rợn ngợp.

 

Tôi & một mình

hai phạm trù là một

chủ thể là khách thể

họ là tôi.

Bỗng trên đường quen

tôi thấy mình rơi…

 

3.

Những người xung quanh

ai đó đang nhào nặn giấc mơ tôi

khó vùng vẫy, vượt thoát

Ngày chưa bước sang lằn ranh mới

tôi chưa qua khỏi biên giới mình

những giấc mơ vẫn bị triền miên

nhào nặng.