Anh sẽ đi tìm em chứ?
Cô gái dịu hiền, có mái tóc đen huyền hoặc
Có nụ cười khúc khích, có má lúm đồng tiền, duyên dáng quá đi thôi!
Chỉ là
Tính khí thất thường vì trong trò chơi tình ái
Thiếu gào thét, thiếu điên dại, thiếu hoang tưởng và bệnh hoạn thì sẽ nhàm chán biết bao
Nếu ai cười chê thì em cũng chỉ gào thét, điên dại, hoang tưởng và bệnh hoạn hơn thôi!
Anh!
Em cô đơn cũng vì nỗi nhớ anh khắc khoải
Anh đang làm gì?
Anh đang nhớ em mà, đúng không?
Biết làm sao khi em chỉ là người đem hết tim gan
Để nặng lòng bởi đôi mắt buồn, những điều giấu kín…và cái nắm tay bất chợt giữa đêm đông giá rét
Người đàn ông phong trần, đi qua nhiều sương gió, em nghĩ vậy!
Nghĩ sâu
Qua bao lâu ta mới tìm được nhau? Bao lâu anh nhỉ?
Những hình dung trong đầu, về anh, là trò chơi chữ nghĩa
Em luôn tò mò vì ẩn số, cuối cùng, anh sẽ là ai?
Người bên em suốt chặng đường sau này?
Anh
Hôm nay anh vẫn ổn mà, đúng không?
Ngày của em, anh chúc anh tất cả
Luôn mạnh mẽ và thật quyến rũ, nghe anh!
Rồi nhớ đường dài và xa muôn trùng
Đi tìm em
Anh sẽ đi mà, đúng không?
Em đang rất kiên nhẫn đấy
Không phải em muốn một mình đâu
Chỉ vì em đợi anh đến,
đợi anh,
Đợi anh đến!
Ngày ấy sẽ không còn xa!
Hôm nay, bầu trời rất xanh, ngọn gió mới trong lành thoáng qua
Em chưa kịp rung động
Bởi còn đợi anh, đợi anh đấy, anh yêu!

Diệu Thân Ân