Năm ngày mới có chợ

Bà vẫn bảo chợ phiên

Quê nghèo bao khốn khó

Chợ đến hẹn mới lên

Trời vừa hưng hửng sáng

Chợ dài theo con đường

Mặt người chưa nhìn rõ

Chỉ tiếng gà tinh sương

Bà  mong chợ thao thức

Tóc bạc rồi bạc thêm

Qua bao mùa mưa nắng

Lưng còng như lưỡi liềm

Người ta bán đủ thứ

Bà bán kẹo bột thôi

Lá chuối khô cháu hái

Bà gói những niềm vui

Năm nay trời rét ngọt

Bà bảo sắp Tết rồi

Chợ sao thưa thớt quá

Mẹt kẹo vẫn chưa vơi

Cả đời bà vất vả

Như phiên chợ muộn ngày

Viên kẹo bà thương cháu

Ngọt từ bấy đến nay

Bây giờ nhiều siêu thị

Chợ xưa họp đâu rồi

Bà có còn bán kẹo

Ở mênh mông cuối trời?


NGỌC THẢO