Mờ xa rừng cây trụi lá

Sen tàn, Bàu Trắng buồn hiu

Bỗng nhiên vỡ oà yên ả

Mướt xanh tưới đẫm mộng chiều

Mắt trong, môi cười đằm thắm

Thanh long trúng giá, được mùa

Đất cát, mùa màng lạ lẫm

Sức người, thách thức phân bua

Gió cát, bao đời vẫn vậy

Đói no phận mỏng nhờ trời

Tháng năm theo mùa dun đẩy

Cơm áo xoay vần hụt hơi

Đói nghèo làm sao ngăn được

Khát khao cháy bỏng đất này

Bao đời quyện cùng vận nước

Máu xương còn đọng đâu đây

Quê hương trở mình đứng dậy

Tơ non lộc biếc xuân thì

Mướt xanh ngút ngàn nắng chảy

Mùa vàng cuốn dấu ngày đi …