Nơi tôi ở cũng là nơi biển ở
Tôi sinh ra đã thấy biển trên đời
Những cánh thuyền đang bạt sóng ra khơi
Biển chất chứa nỗi niềm không – thể – chứa

Những đứa trẻ
như tôi
Ngày đêm thấm mùi vôi vữa
Đợi thời gian theo sát những con tàu
Định mệnh trôi như đám cỏ lau
Mang sống chết phó mặc cho đầu sóng

Những đêm gió mưa hơ lạnh rét cóng
Những ngày về boong chứa cá rỗng không
Sức bỏ lại nơi biển cả mênh mông
Những ngày ấy khóc không ra thành tiếng

Ba thành thủy thủ, đi trên tàu chiến
Mẹ thành người hùng đợi chốn hậu phương
Đàn con thơ chờ ba chốn tựa nương
Ngày sum vầy luôn là ngày hành phúc

Biển mang lại áo cơm sung túc
Biển mang về hơi ấm của tình thương
Biển trở mình thức giấc chốn mù sương
Biển để ta tựa mình vào sống

Biển là cha mang về cuộc sống
Biển là mẹ ôm ấp những con tàu