Nắng cũ treo tuốt tầng nhà 
Ngói như huyết đỏ cỗi già hoang liêu 
Tàng me xanh mắt rưng chiều 
Tôi còn cái bóng phong rêu lưng tường

Mười năm đứng dặm bụi đường 
Hồn làm cây gác canh vườn nhà em
Mưa trùng, nắng thấp dấn êm 
Hoài phong bão tố đợt rêm thân gầy

Trung khu đường ngắn mắt đầy 
Ngõ xưa mòn đợi khâu ngày em đi
Vỗ chiều vết bể chia ly 
Dỗ trời thôi khóc vu quy của đời.