Tháng năm chạm vào lưng mẹ
Còng tựa trăng khuyết mùa quê
Một đời gánh gồng lặng lẽ
Mong con mang những xuân về

Tháng năm chạm vào mắt mẹ
Thâm quầng những vết châm chim
Cuộc đời bảy nổi ba chìm
Ngược dòng nước mắt vào trong

Tháng năm chạm vào tay mẹ
Chai sần thay những mại mềm
Đồi mồi chi chít mọc thêm
Êm đềm cho con năm tháng

Tháng năm chạm vào trán mẹ
Nếp nhăn tràn cả mắt rồi
Già chưa sao sợ đơn côi?
Con đi tựa cửa mẹ ngồi

Tháng năm cứ thế về thôi
Mẹ vẫn nhọc nhằn như thể
Cánh cò trong câu chuyện kể
Ngày xưa mỗi tháng năm về