Đang hổ lốn mớ bòng bong bên vỉa từ không một chút le lói ánh sáng của ngày mới vừa vó ngựa mặt trời sớm hay muộn thả rơi tôi xuống không. Dùng dằng rỗng với trống để cô đơn tạo men gan cho nồng rượu hờ tăng độ tưởng tượng xuống thấp. Uống đi cái thằng quỷnh suy tư. Suy tư đi cái thằng tau mi tớ. Mặt mày không như mọi khi đăm chiêu những lúc nhìn thấy lòng người hạ giá cái nhấp nháy con sông đổi sóng. Lương tâm dạo này bày biện bao biếm nỗi hớ hênh ti hí ngoài chợ đen đầy màu mắt đướt. Triển lãm muôn mùa không tuổi không tên để thời gian meo mốc vàng và lồ lộ thẳm xưa xửa đòng đỏng qua nhau. Tất tả hồ như và cũng mặc cả. Ta lại đong đếm từng ngón hồng dong duỗi đa mang. Xuân thì theo kiếp mà xanh xưa ký ức đi nhé…