Chiều về
Đạp guồng xua nước xong về
Lũ dừng bước trước con đê chống càn
Câu cười nhẹ gánh gian nan
Thương qua ánh mắt giải oan tay vòng
Thênh thênh nước chảy lên đồng
Bên em nước hoá thành dòng tâm tư
Nhanh tay đã hoá ca từ
Thắp lên ngọn lửa từ thư thái lòng
Qua cầu hỏi lý cây bông
– Sao con sáo
đã sổ lồng
chưa bay
– Lớn khôn từ ổ đất này
Nặng ơn dù chỉ một ngày cưu mang
Tàn chiều thương nắng dần vơi
Đến làm sao được ngày xưa
Đến làm sao được lúc chưa biết gì
Con đường nào để ta đi
Hành trang vô thức quên ghi thành lời
Đã sông thì phải lở bồi
Đã tình sao chẳng khóc cười xót xa
Con đường đi tới hôm qua
Đồng khô cỏ cháy thay hoa học trò
Gặp em trong câu ai hò
Lý chiều con sáo đưa đò trăng đi
Xa ngày khép cửa tà huy
Qua cầu giữ áo cài khuy mộng thường
Lý chiều chiều
Ngọt ngào câu lý đò đưa
Dài lưng tốn vải nắng mưa chạnh lòng
Thương thầm
Trách lý cây bông
Không dưng sao sáo sổ lồng bay xa
Thắp trời cây hạ bung hoa
Hàm ơn cày ải mưa sa nắng bồi
Nước đi nước lại về trời
Nước ra biển cả nhớ thời suối khe
Phan Thành Minh