NÓI VỚI MÙA XUÂN

 

Em đã về trong thênh thang nắng ấm

Mai ơi…

Đẹp đến nao lòng

Như những đoá mặt trời xinh xinh lạ lẫm

Rực vàng quê mẹ ngày đông

 

Vất vả gian lao ươm mầm kết nụ

Mùa đã đơm bông

Đất hoá tâm hồn

No ấm đủ đầy chen chân cư trú

Thêm một đường cày

Thêm một sàng khôn

 

Em đã về trong hân hoan yêu ái

Xuân ơi…

Rạng rỡ muôn lòng

Nén nhang thơm

Ơn người nằm lại

Máu xương này đã hoá núi sông

L.T.M.C  

TỰ TÌNH XUÂN

 

Chẳng khoan thì nhặt thì thưa

Chẳng trăng sao có cơn mưa rắc vàng

Cái ngủ mày ngủ cho ngoan

Nghe chi lũ dế hát đàn dở hơi

 

No cơm gà bới rạc người

Nhởn nhơ nhà bướm rong chơi khắp làng

Vui xuân trời đất xài sang

Biếu không muôn tía nghìn vàng cho hoa

 

Xinh xuân đâu chỉ lụa là

Đẹp xuân đâu chỉ nõn nà lựu lê

Bưởi bòng…mâm cỗ của quê

Chẳng thương sao chẳng đi về tay không

 

Vẫn còn xôi nếp lá dong

Vẫn còn bánh hỏi mà không thấy người

Còn giêng * còn thấy xuân cười

Hết giêng đi đứng nằm ngồi xo ro

L.T.M.C

* tiếng miền Trung như là duyên

 

TÌNH XUÂN

 

Xuân qua muôn vạn đường trần

Chẳng yêu cũng thấy xuân cần tình yêu

Khổ đau hạnh phúc cũng nhiều

Được yêu mới thấy xuân yêu tới già

 

Đã xuân thì có lá hoa

Không hoa không lá có là xuân không

Gian lao vất vả ươm trồng

Chưa hoa chưa trái mà lòng đã xuân

 

Lý Thị Minh Châu