Ngẫm sự đời

Đời trần thế mấy ai chịu thấy

Thân phù du lúc ấy tan rồi

Ganh đua ghen ghét hơn người…

Kiếp đời ngắn ngủi ai cười chê ai

Thân hữu sắc biến thành vô sắc

Cái hư không biến hóa vô thường

Loài người mong lấy chữ thương

Xóa tan thù hận bốn phương thái bình

Đường công danh dễ gì ai bước

Kẻ gặp thời đỉnh bước vinh quang

Hỏi ai lắm lúc giàu sang

Ân tình có nhớ hèn sang có nhìn

Cũng có kẻ tài năng lanh lợi

Tay trắng tay giựt nổi sang giàu

Không quan chẳng tước công hầu

Cũng trăm vạn kẻ cúi đầu vào ra

Cũng có kẻ mộng cao tài mọn

Đường công danh đứt đoạn đôi lần

Lên xe xuống ngựa hoàn bần

Gian nan lưu lạc mấy phần vinh quang

Cũng có kẻ thân lười biếng nhác

Chờ áo cơm vợ phát qua ngày

Người đâu không thấy đắng cay

Nhớ mà lo lấy ngày mai đời mình

Cũng có kẻ lòng lang dạ sói

Cướp giết người gian dối phỉnh đời

Công bằng công lý đòi người

Trả bằng sinh mạng tù đày chung thân

Cũng có kẻ chán chường thế sự

Mượn đường tu tâm tịnh quyển kinh

Lòng người mang nặng thất tình(bảy thứ tình)

Làm sao diệt dục gốc nguồn khổ đau

Đời ngắn ngủi ai mà chẳng biết

Nợ duyên trần thắm thiết sớm hôm

Làm sao nói hết nguồn cơn

Thôi đành tạm gác sự đời đôi câu.

Ở trọ

Thân ta gần đến miệng kề

Đa đoan lắm chuyện ê chề chưa vui

Thời gian ở trọ đếm lùi

Ai đi ai ở bùi ngùi phút giây

Sự đời tỉnh tỉnh say say

Thân về bụi đất hồn bay nơi nào

Ở nơi không có trăng sao

Linh hồn có thật thoát vào siêu nhiên

Trần gian ở trọ lắm phiền

Phàm phu tục tử chỉ nghìn ngày thôi

Thời gian nào có ngừng trôi

Cái tên ở trọ đời bôi mất rồi!

Đời ba áo

Đời người ba áo làm da:

Mặc thì áo vải áo da theo mùa

Mới sinh không có lụa là

Áo da mẹ tặng làm quà lúc sinh

Mùa đông khăn áo khắp mình

Tay chân bao vớ trông hình lạ xa

Mùa hè cởi bỏ hết ra

Chỉ cần áo mẹ hê ha được rồi

Áo da mẹ tặng chẳng đòi

Còn lại hai áo đời đòi nhân công

Đời nào đời lại cho không

Chăn êm nệm ấm phải còng cái lưng

Có làm thì mới có bưng

Quanh năm vất vả áo quần đổi thay

Áo da bền bỉ lâu ngày

Có nhăn có rách ngày ngày kiếm cơm

Tuổi già ốm yếu lưng khom

Nghĩ đời trần thế kiếm cơm dễ gì

Trở về cát bụi phải chi…

Mua thêm chiếc áo mặc đi đàng hoàng

Cuối cùng mặc chiếc áo quan !

Phan Thanh Tâm