Đi qua thời con gái
Này em, hãy lắng nghe
Lời thì thầm vụng dại
Trôi qua thời con gái
Hoa cúc vàng chở che
*
Đâu tận cùng mùa thu?
Hoài mong, trong gió bấc
Xốn xang và tất bật
Chìm trong dấu sương mù
*
Có còn nhớ không em?
Dốc cát trôi dốc nắng
Chói chang chiều sâu lắng
Thư tình vội mở xem
*
Sấp ngữa đời, hồn nhiên
Đi qua miềm hoan lạc
Mắt xanh tròn, ngơ ngác
Dung hợp cõi vô biên
*
Se thắt, một tuổi nào
Đẩy đưa điều mong muốn
Trôi qua thời xuân muộn
Còn vương đọng, ngọt ngào …
Nắng chiều thu
Chiều son rỗi
Một mình
Ngồi vin nắng
Nỗi niềm xa
Tím ngắt cả hoàng hôn
Chợt chiếc lá
Rớt
Thu vàng
phẳng lặng
Mà
Sóng lòng
Ai
Vun đổ
Dập dồn …
Ngày mới một góc nhìn
Đã đổi rồi mà chưa thấy cái cần phải mới
Vẫn cứ đang tìm, cái tìm xong thì chưa thật sự cần
Trong cuộc sống bốn bề vây đợi
Ngổn ngang chiều xa nắng chảy châng lâng
*
Ngồi thao lao, những chuyện gì xưa cũ
Khê đọng quẩn quanh đâu đó một góc nhìn
Sao không bứt phá, để bước qua điều ẩn dụ
Tự làm mới mình trước đi, rồi cố kết lại một niềm tin
*
Để bình thản tự tin, đối diện với nỗi niềm rạn vỡ
Chộn rộn chiều hôm, bên chiếc bóng đổ dài
Loay hoay những vui buồn, chuyện vay công mượn nợ
Trong suốt một đời, vẫn đau đáu tương lai
*
Mỗi ngày trôi qua, cái mới đến ùa tràn choáng ngợp
Không theo kịp, thì đứng qua một bên, đừng bẳn hẳn hoài nghi
Thế sự thăng trầm, thất bại, thành công hằn lên từng lớp
Như nắng chiếu vô tư trên cỏ đương thì
*
Vẫn biêng biếc sắc mùa đi vương vãi
Góc cạnh gì cũng phai tàn, trong cuống gió thời gian
Khi mình đã bước qua thời non tơ vụng dại
Thì cần tỉnh táo hơn, trước những chuyện sang đàng …
Lê Thanh Hùng
Bắc Bình, Bình Thuận