Đi về phía biển

Máu và hoa

Đảo nổi đảo chìm

Biển đang lặng hay đang ngầm sóng dữ

Hoàng Sa, Gạc-Ma đã thành chiến sử

Mãi dợi chờ trăm triệu trái tim đau

Từ buổi mang gươm đâu ngại chiến trường nào

Xẻ dọc Trường Sơn ươm mầm độc lập

Xương trắng máu đào núi sông trầm tích

Tổ quốc hồng

Tia chớp Điện Biên

Một dải non sông xinh đẹp đã liền

Sứ mệnh vẹn toàn trẻ trai trấn giữ

Dẫu gian khó đảo chìm đảo nổi

Vững luỹ yên thành

Mạnh bước xông pha

Mẹ vẫn buồn

Núm ruột mẹ vẫn xa

Hoài thương tiếc đời “ xương dâu thịt sét ”

Nỗi đau mẹ đã thành tổ quốc

Đã hoá tiếng cười từ tiếng khóc mẹ ơi

Hành trang con là cây súng thay lời

Bài thơ tình cho lính biển

Miệt mài hôm sớm ra khơi

Súng ngang tầm giặc ngút trời hờn căm

Tàu đi sóng gối đêm nằm

Càng phong ba lính

Càng thâm thúy đời

Mẹ ngồi đốt đêm ba mươi

Đốt làm sao hết mẹ ơi cái nghèo

Đồng giàu bếp vẫn cám treo

Biết đâu

Đâu biết bọt bèo long đong

Lính nào cũng máu công nông

Chẳng hoa thì lá

Chẳng trồng thì chăm

Rau xanh vây kín chốt nằm

Được canh ngon ngọt ướt đầm mồ hôi

Tàu về tàu lại ra khơi

Nên quê từ lúc mẹ ngồi chờ mong

Biển sâu sâu chẳng bằng lòng

Có chung có thủy từ không có mình

Như đang cùng với Bác hành quân

Như đang cùng với Bác hành quân

Chiến trường đi trùng điệp núi rừng

Chiến trường đi óng vàng hương lúa

Điện Biên – Nậm Pồ – Lào Cai – Phan-Xi-Păng…

Như đang cùng với Bác hành quân

Bớt gian lao chiến thắng thêm gần

Cõng chữ lên rừng

Văn minh khai hóa

Đỏ rực mái làng

Xuân thắm ngàn xuân

Như đang cùng với Bác hành quân

Đảo vắng đồn xa trí dũng trai hùng

Đất mẹ vẹn gìn

Tin yêu quyết giữ

Áo lính muôn màu muôn áo dân

Như đang cùng với Bác hành quân

Hiện đại văn minh giàu đẹp vươn mình

Non nước thanh bình

Yêu thương rộng mở

Trăm triệu cuộc đời

Trăm triệu ánh xuân