Sài Gòn – Hòn ngọc Viễn Đông

Qua cầu tháng chín

Sài Gòn ơi

Bằng cả tấm lòng

Lành rách bọc đùm đói no san sớt

Đất nước còn nghèo gian khó chia chung

Đây ngọt ngào khoai củ Miền Trung

Kia rau rán tươi giòn Cao nguyên nắng giò

Mặn muối cay gừng miền Đông Đất Đỏ

“ Đồng vàng, biển lộng, trời xanh ”

Mùa hẹn mùa trên khắp quê hương

Có em thêm rỡ ràng hoa trái

Sài Gòn

Sài Gòn

Văn minh hiện đại

Hòn ngọc Viễn Đông

Đã có

Đã tự hào

Tạm biệt Sài Gòn

Tạm biệt Sài Gòn

Tạm biệt em

Tạm biệt tình đầu vừa yêu đã vỡ

Cá mặn cháo hoa

Mì gõ…

Hành trang đi mang cả Sài Gòn

Một đường tàu trăm dòng nhớ thương

Nhớ thương dài đau suốt kiếp

Hạnh phúc nào không qua cửa hẹp

Hẹn với trăm năm

Sống để yêu người

Tạm biệt Sài Gòn

Tạm biệt vui

Đêm không ngủ và tình yêu không ngủ

Cấy xuống đất lành mùa xuân bất tử

Ba trăm năm đứng vững một tượng đài