Xuân qua trường cũ
Trường nghèo nắng dọi mưa soi
Vườn thưa lá bởi đông đâu yêu lá
Xuân kết nụ trên cành trơ trở dạ
Xoan tím buồn như ánh mắt chia ly
Trường cũng đen như mái lá đen sì
Chữ viết trắng tròn xoe mắt trắng
Bốn mùa đồi khoai nương sắn
Không trò thầy chẳng thành sư
Hội làng đứng cửa tháng tư
Tháng lúa chín
Tháng cho nồi cơm mới
Là xuân của làng
Là vua của hội
Con gái thích ai thì bắt làm chồng
Con chữ đứng sau mặc đẹp no lòng
Tôi ông giáo suốt đời ông giáo
Danh lợi công hầu
Tôi ngoại đạo
Không màng không vướng tí ti
Tết của làng không thể không đi
Lòng không Tết vẫn vui với Tết
Trái tim hồng
Tình yêu bất diệt
Xuân muôn màu
Hạnh phúc là xuân
Xuân trên vai người lính
Xuân lên ngàn trang điểm bản buôn
Xanh ngát đồng dâu thay màu cỏ cháy
Chiến trường xưa đã thành ruộng cấy
Ngát Mường Thanh lúa con gái đang thì
Áo cóm khăn piêu còn trăn trở điều gì
Đêm Chợ tình người xưa biết có
Xa cách lòng hoa môi không nở
Tình đầu nào chẳng tơ vương
Vẫn đi trên dầu dãi những con đường
Vẫn lặng lẽ bờ tre giậu trúc
Như đợi như chờ người xa khuất
Xanh hoài xanh mãi với thời gian
Là bóng hình em
Là lũy tre làng
Là nỗi nhớ suốt đời tôi mãi nhớ
Khi người lính vẫn nặng vai gian khổ
Thì xuân mặn nồng có những lát không xuân
Hành khúc biển
Tạm biệt núi rừng đến với đảo xa
Tổ quốc gọi hay lời biển gọi
Khơi mở tâm tư đón niềm vui mới
Nghe hạt cát tầm thường đánh động tình yêu
Nói lời núi sông là nắng sớm mưa chiều
Cánh mòng biển hát tình ca của biển
Những con tàu luôn đi luôn đến
Biển dãi dầu no ấm cũng loanh quanh
Quá khó để luận bàn khi nghèo khó phân tranh
Xuân là luật để nghèo lách luật
Không mai đào
Không thiệp chúc
Hồn nhiên xuân cá nước chim trời
Khổ là niềm vui chưa kết thành lời
Thiên tài trắng tay nhiều vô kể
Anh không ví với mình đâu em nhé
Thành bại là phương trình thách thức mọi công lao
Xuân ở đây không lắm sắc nhiều màu
Xuân là vị cho đời thi vị
Chào năm mới
Cá theo tàu tung tẩy
Thay mai đào biển dâng hoa
Tết Tây Tết Ta
Chim vừa thức giấc đông
Mùa xuân chưa khép tán
Tháng giêng còn trong kén
Đã rập rựng đào mai
Tết ta là Tết hai
Tết Tây là Tết phụ
Tháng giêng còn năm cũ
Ba mươi chưa giao thừa
Này bờ môi hạt dưa
Tình yêu còn chắc lép
Áo nào mới cũng đẹp
Tình nào cắn cũng đau
Tết ta là Tết sau
Tết Tây là Tết trước
Tết nào cũng xơi tuốt
Nghèo luôn thích chơi sang
Quà nào chẳng mùi nhang
Vững tin đó là lộc
Đào mai phải nguyên gốc
Thiệp chúc chẳng cần hay
Giờ xài toàn đồ Tây
Đã chơi chơi cho hết
Tết nào cũng là Tết
Ăn trước khỏi ăn sau
Phan Thành Minh