Đáng lẽ ra ta đã có nhau

Nếu không có cơn giông tháng sáu

Khỏa lấp mờ, những điều uyên ảo

Hẹn cuốn chiều sóng vỡ lao xao

*

Một chút chần chừ, em bước vội

Đánh rơi tình lãng đãng mười năm

Cơn giông muộn, chiều giăng mờ tối

Sóng đổ bờ, vọng tiếng xa xăm

*

Ta đã có tháng năm vụng dại

Cứ rong chơi cuối bãi, đầu gành

Theo gió cuốn dấu tình vương vãi

Không chút gì đọng lại chiều xanh

*

Ơi năm tháng võng mờ, tím biếc

Những ngày buồn nối kết ngày vui

Sao rối rắm điều gì vĩnh quyết

Sắc chiều trong, cay đắng ngậm ngùi

*

Đáng lẽ ta đã là của nhau

Cũng tại cơn giông chiều rối lẫn

Một lời hẹn nhọc nhằn vướng bận

Cuốn thời gian, đậm nhạt sắc màu …

          Lê Thanh Hùng