Vỡ òa một cơn mưa rất thật

Giăng ngang trời khủng khỉnh tháng năm

Sơi ngắn, sợi dài rơi lay lất

Trượt mái tôn, mướt một bè trầm

*

Loay hoay trong mưa dầm trái tính

Em đắn đo, bước vội đường quê

Xóm nhỏ xa, trơn chiều luýnh quýnh

Vội vàng rơi, ẩn ức, lê thê …

*

Dòng sông nhỏ, miệt mài đắm đuối

Sánh phù sa cuộn nước đục ngầu

Cơn mưa ướt giấc mơ trần trụi

Biết lòng ta sẽ chảy về đâu?

*

Theo con nước loang tình, tiếng gọi

Duềnh mặt sông, lấp lững mưa rơi

Chợt se thắt trở chiều buốt nhói

Âm thầm trôi tiếng vọng, người ơi!

*

Biết cơn mưa nào rồi cũng tạnh

Nhịp thời gian, con nước lớn, ròng

Còn nguyên đó, tháng ngày lóng lánh

Theo em về, lộng gió bến sông …