Đà Lạt ơi
Nhớ hoài hình bóng thương yêu
Nghiêng chiều xoã tóc thông reo
Vương tơ tha thướt dáng kiều
Đà Lạt ơi
Nhớ về một thuở chưa xa
Đất cày sỏi đá nên hoa
Ngát thơm ngà ngọc khoe tòa
Đà Lạt ơi
Đêm huyền giăng mắc trăng sao
Núi đồi tay nắm tay nhau
Về đâu cho thoả ngọt ngào
Đà Lạt ơi
Bên hồ mây nước thở than
Thu đi trên cúc rơi tàn
Khói sương là lụa là gian bếp nghèo
Đà Lạt ơi
Tan trường vui tiếng guốc reo
Cúc cài khuy bấm gác yêu
Môi thơm tô nắng chín chiều tương tư
Đà Lạt ơi
Nhớ hoài bên thác Cam Ly
Nhớ hoài luân khúc sầu bi
Chiến chinh khói lửa thương đi chẳng về
Đà Lạt ơi
Dáng hồng tha thướt đê mê
Hương hồ lặng sóng soi thơ
Nhớ nhau tìm bến ta về
Đà Lạt ơi
Đất cày chạm ngưỡng tương lai
Bếp đầy no ấm thêm vui
Khói đưa nghèo khó lên trời
Đà Lạt ơi
Nhớ sao bằng nhớ tình xa
Tiếc sao bằng tiếc dáng hoa qua cầu
Hẹn chi dài đến kiếp sau