rồi thì tay cũng rời tay

người như chim bỏ đường bay giữa trời

buổi về buốt lạnh mình tôi

cô liêu gánh hết đọa đày tình yêu

 

từng con sóng vỗ lưng chiều

tôi ngồi trong nỗi hắt hiu đời mình

khẽ buồn giọt nắng chênh vênh

chơ vơ về giữa mông mênh với trời

 

cũng đành thôi vậy người ơi

tình chưa nguôi đã thắp lời chia tay

bóng ai chìm khuất sông dài

quờ tay hái những niềm đau ngút ngàn

 

cuối cùng là những chia tan

sông kia đã cạn suối ngàn đã trôi

nghe tình úa giữa đôi môi

đành như sương khói phai phôi cuối ngàn…