Hành lang là căn phòng của em

Những bé thơ ngực lõm bóng đêm

Thấy vì sao khô cựa mầm trong mắt

Tiếng khóc chảy vào tôi nhóm máu khó đông.

Đêm bệnh viện nhi quá tải cơn ho hen

Còi hú quặn thứ thanh âm khuyết tật

Sao khép mắt trước tần suất chuyển viện?

Khúc ruột mình hóa cực tính nam châm

Em cứ hồn nhiên nụ cười lành lặn

Em cứ ngủ vùi giấc ngủ thiên thần

Khát sữa cứ bú tay cho mẹ biết

Cứ khóc òa khi thân thể bất an.

Đi dọc niềm đau phận số riêng mang

Không ai gánh thế mớ trầm luân cảnh ngộ

Ngực em đập sự sống đâm chồi lại

Ống cao su vây quanh chỉ số đồng hồ.

Đêm bệnh viện nhi

Đêm bao đêm khép mắt để hờ

Chênh chao bước chân thời gian rỉ sét.