Trăng chờ ai trăng thức
Đèn vàng gác phố khuya
Lẻ loi đóa hoa tình
Thức cùng đêm nguyệt tận

**

Nỗi gì như khắc khoải
Sương giăng mắt phố nhòe
Cạn đêm căn phòng vắng
Người nhớ người xa xôi…

**

Về đâu năm tháng ấy
Mùa nối mùa xanh rêu
Đếm thời gian vô tận
Phía hoàng hôn đợi chờ

**

Trăng tàn hoa khép ngủ
Giọt xuân tình rưng rưng
Sớm mai về ngang cửa
Ấm nụ cười người dưng…

TỊNH BÌNH