chòng chành theo nhíp sóng xô

thuyền tôi về tắm Biển Hồ đầy trăng

chạm trời đầy khói sương giăng

chạm sông đụng nước bồng bềnh mây bay

 

níu chùm khói mỏng đầy tay

mùi hương rừng núi ngất ngây gọi mời

Pleiku và gió ngang trời

nghe dòng sông dịu ngọt lời ái ân

 

níu mây trời xuống thật gần

tôi ngồi tay vốc sương tần ngần rơi

có gì đọng lại mắt môi

là em hay bóng mây trời êm trôi

 

bâng khuâng gặp Biển Hồ rồi

xanh đôi mắt ngọc núi đồi Pleiku

mai từ biệt dốc sương mù

làm sao gỡ được ngục tù em đây…

 

nguyễn minh phúc