Ta đã có cùng cơ hội như nhau

Kể từ lúc mình cùng chung tiểu đội

Chung cơn mưa giông, tràn đồng nước nổi

Chung  nỗi đắng cay và những ngọt ngào

*

Chung một niềm tin, chung nỗi hoài nghi

Chung những đêm dài, chia nhau phiên gác

Buổi sinh hoạt ta chung nhau câu hát

Bao năm rồi chúng ta đã cùng đi?

*

Qua những mộng mơ, qua nỗi nhớ nhà

Qua bao xóm vắng, cheo leo vách đá

Với những lối mòn, rẽ chia nhiều ngã

Vẫn một đường, chung khúc “hành quân xa”

*

Nhưng chia tay nhau, lối rẽ cuộc đời

Buông quân phục, mỗi người về mỗi hướng

Gặp lại nhau, có niềm vui gắng gượng

Thời gian vàng, đâu rảnh để mà chơi …

*

Nhìn bạn ngày xưa, sao bổng ngậm ngùi

Có đám vui, sao mời nhau lấy lệ?

Kỷ niệm xưa, xem chừng không muốn kể

Bàn chuyện kiếm tiền, lấy đó làm vui

*

Dẫu biết đời nghèo, gần lắm với hèn

Nhưng còn đó, những ân tình xưa cũ

Giũ bỏ gió sương thôi, thì chưa đủ

Học lại từ đầu, trước lạ sau quen

*

Nhưng giàu rồi, mà chưa chắc đã sang

Ky bo sống, còn “ăn mày dĩ vãng”

Nghe ray rứt, giật mình đi tìm bạn

Chợt thấy ngày xưa, sống động rộn ràng …