*Tặng HT, Đà Lạt

Em hãy nhìn vào mắt anh thật kỹ

Để thấy nỗi buồn lặn dưới vực sâu

Trên vách đá rong rêu đầy mộng mị

Trôi qua kiếp người bao cuộc bể dâu.

 

Lại nhớ em – những cơn mưa Đà Lạt

Nhớ con đường hồng nhuộm áo đỗ quyên

Nhớ phấn thông bay buổi chiều gió hát

Nhớ dấu chân người trên cỏ thật êm.

 

Em hãy nhìn vào mắt anh thật kỹ

Nhớ tiếng chuông ngân vọng khúc tình buồn

Tôi gọi đỗ quyên trong mơ tiền kiếp

Chợt hóa thành chim lạc giữa ngàn hương.

 

Phố ở trong rừng hay rừng trong phố

Sương ở bên nầy lạnh buốt bên kia

Phải chi giấc mơ biến mình hóa đá

Mấy ngón tay hiền không nở rẽ chia.

 

Em hãy nhìn vào mắt anh thật kỹ

Chợt  thấy ai về xanh lá thu xưa

Hay chỉ một người hình sương bóng khói

Đỗ quyên gầy đứng khóc dưới cơn mưa.