/
.
Đừng trách em sao không trả lời anh !
Hai tiếng “có”, “không” sao mênh mông quá
Em hỏi gió … gió lắc đầu buồn bã
Em hỏi mây … mây hờ hững trôi xa

“có” hay “không” tất cả sẽ nhạt nhòa
Bao nghiệt ngã giữa hai chiều quên – nhớ
Mưa chiều nay bao nhiêu bong bóng vỡ
Tím cả góc trời nỗi nhớ không tên

Nhớ nhau nhiều nhưng vẫn mãi lặng im
Bởi khoảng cách vô hình nhưng rất thực
Sợ chạm tay … vỡ tan miền ký ức
Dối lòng mình thì có tội ko anh ?!!

.
/