ĐƯỜNG QUÊ ẨN TÍCH GÓT MÒN
Tháng mười
lửng chửng đi qua
Ồ kìa chiếc lá quê nhà mượt xanh
Hai con
chim nhỏ trên cành
Ấp iu đôi má,
vá lành nỗi đau
Tháng mười
lạnh trắng bông lau
Miền trung đất mẹ mây mù đẫm mi
Đất người
Lạnh buốt chân đi
Bán buôn
cơ cực
trĩu đôi vai gầy
Em về
nhặt mảnh trăng côi
Vỡ đau
từng giọt
trên chồi lá non
Trong đôi
Mắt đục vẫn còn
Đường quê ẩn tích gót mòn mẹ cha
Mùa đi
trên những mái nhà
Gió mưa xảm cả thịt da dậy thì
Mai này
đứng dậy mà đi
Con gieo nhân nghĩa luống cày mẹ
cha
Gieo mưa nắng
rất thật thà
Gieo ngày
giáp hạt
cho qua rét mùa
Gieo vào ruộng trũng
đồng chua
Mồ hôi cha mẹ trên bầu ngực con
LÊ VĂN HẢO