Nửa đêm hoa Quỳnh nở
Hoa toả sắc chung tình
Nửa đêm hoa Quỳnh nở
Anh thẫn thờ lặng thinh…
Trách xưa Tùy Dạng Đế
Vùi dập đoá hoa Quỳnh
Để Quỳnh buồn nhân thế
Chẳng nở giữa bình minh.
Anh thương Quỳnh chung thủy
Đời trọn mối tình si
Sắc hương còn miều mĩ
Mà Quỳnh vội tàn đi!
Em loài hoa kiều diễm
Khoe sắc giữa sương mờ
Anh sợ tình dang dở
Nên viết vội vần thơ.