Thầy sáu Sự cho đệ tử đến tận nhà cung kính mời thầy Thạch Som, bảo là thầy Sáu có chuyện hệ trọng cần gặp thầy Som gắp. Nghe tiếng thầy Sáu đã lâu Thạch Som vui vẻ khăn áo đi theo đệ tử…

Thạch Som còn ở dưới ghe thì thầy Sáu lật đật đi xuống, thầy niềm nở đón tiếp Thạch Som như thượng khách. Đám đệ tử lăng xăng đón đỡ Thạch Som lên nhà, kẻ trịnh người trọng kéo ghế mời thầy không ngớt. Thạch Som ngả người ra ghế, y phì phà điếu thuốc thơm hạng hiếm do một đệ tử vừa mời. Thạch Som đảo mắt quanh nhà, mùi thức ăn thơm phức đập vào cánh mũi hinh hỉnh làm cho bao tử Thạch Som sôi ùng ục. Đám đệ tử luôn chực chờ, đứa này mời nước thì đứa kia mời thuốc, tíu tít quạt mát cho Thạch Som đang chễm chệ giữa ngôi nhà bày biện lễ nghi, của vùng đất mới phương nam. Đảo quanh không thấy ai nhìn lại chỉ có mình, Thạch Som đắc ý đến thầy Sáu đây là hạng anh hùng một cõi, cũng phải ngán oai danh mà mở tiệc thết đãi linh đình.

Thầy Sáu trịnh trọng đứng trước Thạch Som, thầy cung kính nói:

– Nghe danh thầy lừng lẫy khắp nơi mà tôi chưa có dịp diện kiến… Nay mượn tiệc rượu sơ sài, dời thầy đến nhà một lần cho tôi và thầy Tư, cùng các học trò được cái phúc gặp thầy cho thỏa lòng bấy lâu !

Lời cung kính mở đầu cho buổi tiệc thêm long trọng, sớm đưa Thạch Som như ngồi giữa ngai vàng, chung quanh là các quan cận thần văn võ luôn mồm tung hô vạn tuế. Và có cả nàng thứ phi xinh đẹp õng ẹo cùng bầy cung nữ múa hát rình rang giữa cung đình tráng lệ.

– Hân hạnh, hân hạnh, không có chi không có chi ! – Thạch Som nhếch cười thích thú.

Thầy Sáu trịnh trọng mời Thạch Som nhập tiệc. Rượu vào lời ra người người vui vẻ….

Thầy Sáu nói:

– Ông nội tôi có thời làm thầy bùa như thầy đây. – thầy Sáu liền tay gắp thức ăn ngon đặt vào chén Thạch Som.

Thạch Som phì phà khói thuốc trong cung cách kẻ cả….rồi những làn khói trắng uốn éo như bóng ma, kịp vờn quanh gương mặt xám xịt của y trước khi tỏa mất trong căn nhà của võ sư sáu Sự: một thầy võ nổi tiếng khắp vùng lục tỉnh.

Thạch Som cười khẩy…

– Tôi là bậc thầy, còn ông ta… – Thạch Som bỏ lửng lời, y chộp ngay ly rượu trên tay thầy Sáu đang mời, y uống trót rồi khà khà men cay ra vẻ tự đắc.

Thầy Sáu đặt đùi gà to vào chén Thạch Som, cặp mắt ti hí như loài chồn cáo của Thạch trông lăm le miếng mồi….

Thầy Sáu nói như thách:

– Ông tôi giỏi nhất là bùa yếm chết người. Mà thầy có biết thứ bùa đó không !?. – thầy Sáu nâng ly rượu đầy mời Thạch Som.

Thạch Som cụng ly canh cách rồi uống cạn, y đặt cạch đít ly xuống bàn với thái độ dứt khoát.

– Cái đó là món ruột của tui mà ! Yếm là chết ! – bàn tay như que củi khô của y chộp đùi gà to, rồi nhườm nhoàm ngon lành.

Thầy Sáu gọi đệ tử mang rượu hảo hạng của Tây ra mời Thạch Som.

– Ông tôi có bùa trục, ví như con cái bỏ nhà đi hoang hay tù vượt ngục là đều đến nhờ ông tôi. Và sau ba ngày trục là về ngay tức khắc. Mọi người khen và quí ông tôi về bùa giống như làm phước đó. – thêm bộ lòng gà béo ngậy đặt vào chén Thạch Som.

Thạch Som mặt đỏ bừng, phùng mang trợn mắt nói:

– Năm ngoái con gái ông Cả Kiết ở Chợ Gạo bỏ nhà theo trai. Ông cho xe ngựa đậu ngoài chợ Vĩnh Bình rồi mướn ghe vô tận nhà rước tôi. Tôi yếm hai ngày sau thì con gái ổng trở về cái rụp !. – Thạch Som bưng li uống cạn mà không chờ thầy Sáu mời mọc như trước. Y khè khè chép miệng, bọt miếng sủi hai bên mép như nọc rắn độc. Y đặt mạnh chiếc ly xuống bàn – Tui còn yếm thằng dắt đứa con gái của ổng phải trở về nộp mạng cho làng xã về tội dắt con gái người ta. Và sau đó thì nó bị đóng gông bỏ tù đến nay chưa ra. – Thạch Som bỏ tọt bộ lòng gà vào khoang miệng, lởm chởm mâý cái răng xám xì màu thuốc lá…rồi ngồm ngoàm như một con đói lâu ngày.

Thầy Sáu cung kính rót rượu tiếp…

– Có người không tin, buộc ông tôi phải viết tờ cam kết. Thầy giỏi đâu có sợ, ông tôi viết cam kết liền tại chỗ. Không biết thầy có dám làm như ông tôi không ?. – thầy Sáu liền tay rút điếu thuốc thơm hạng sang của Pháp mời. Thạch Som ngậm nó lên vành môi dầy thâm, y trề trề môi như cục thịt dư tím tái cho thầy Sáu bật lửa đốt thuốc. Thạch Som rít hơi thuốc thật dài làm cho đầu thuốc đỏ phừng, không thua gương mặt xương xẩu của y như sắp cháy vì men rượu.

Y ngửa mặt lên trần nhà phì phà khói rồi nói với giọng chắc mẻm:

  – Chuyện đó tôi làm hoài !. – Thạch Som khoái trá, tự nốc cạn ly rượu đầy.

Tiệc tàn. Thầy Sáu mời Thạch Som sang bàn bên uống nước. Thạch Som hưng phấn múa men tài nghệ của mình không ngớt. Thầy Tư từ trong buồng mang ra tờ giấy viết chi chít. Thạch Som bỏ dỡ câu chuyện về tài nghệ bùa phép của mình…

– Viết gì vậy thầy Tư ?…Nãy giờ sao không thấy thầy ăn uống gì, tôi lo nói chuyện về bùa phép mà quên tuốt thầy, hề hề…  – Thạch Som nói cười xởi lởi.

Thầy Sáu xem qua tờ giấy thầy Tư vừa đưa, thầy nghiêm nghị đứng lên  nói:

– Thưa thầy Thạch Som. Tôi thật lòng nói cho thầy biết là bữa tiệc này không do tôi thết đãi thầy. – Thạch Som lơ ngơ nhìn thầy Sáu và mọi người – Tiệc này là do quan Tây lớn nhờ tôi tiếp đãi thầy cho đàng hoàng. – thầy Sáu  ngưng lời. Thạch Som nhổm người bất an. Thầy Sáu chậm rãi từng lời như đọc lệnh bắt người – Có một tên tử tù vừa vượt ngục về tội giết quan lớn của Tây. Lính Tây ở làng xã bố ráp khắp nơi nhưng chưa bắt được tên tử tù nguy hiểm này. – thầy Sáu nhìn xoáy vào gương mặt đỏ gây rồi nhạt dần của Thạch Som – Nghe tiếng thầy Som lừng lẫy về bùa yếm chết và trục người bỏ nhà đi thì tức khắc quay về không chút chậm trễ, giống như chuyện thầy Som vừa khoe với tôi mới đây. – thầy nhấn giọng – Tên quan Tây Cherissa là khét tiếng gian ác. Phủ huyện đều sợ nó. Nó kêu phủ. Phủ kêu huyện. Huyện kêu cai tổng. Cai tổng nhờ tôi. Tôi nhờ thầy !. – thầy Sáu đặt số tiền to lên bàn – Quan phủ bỏ tiền nhờ tôi mở tiệc thết đãi thầy, là trong vòng mười ngày, thầy phải yếm trục bằng được tên tội phạm đã giết quan Tây. Tiền thưởng bằng 100 lượng vàng ròng. Sau mười ngày tên tử tù không trở lại trại giam thì thầy phải thay mạng nó. – thầy Sáu thở lo lắng – Và có cả tôi nữa !. – thân khẳng khiu của Thạch Som run lên lẩy bẩy. Thầy Sáu tiếp – Để cho công bằng rõ ràng, quan Tây và quan phủ buộc thầy phải viết tờ cam kết rồi đem ra làng xã ký xác, vì vậy thầy Tư không dám ăn uống, phải lo viết giúp cho thầy, sợ trễ việc thì Tây nó làm khó. – thầy Sáu đẩy số tiền trên bàn về phía Thạch Som – Đây là số tiền thết đãi còn thừa, xin gửi thầy giữ. Và thầy nghĩ sao về việc thằng Tây nó…..

Thầy Sáu chưa hết lời. Thạch Som nhảy tọt xuống đất rồi quỳ lạy thầy Sáu và thầy Tư như con lật bật.

– Dạ dạ !!! Em không biết bùa chú gì hết huhuh…xin hai thầy cứu em huhuh !!!… – Thạch Som dập đầu lia lịa, nước mắt nước mũi tèm hem trên gương mặt tái mét.

– Thầy nói vậy là sao !?. – thầy Sáu kinh ngạc đứng phắt khỏi ghế.

Thạch Som ngước cặp mắt đỏ hoe nhìn thầy sợ hãi…

– Dạ dạ…em học lóm thầy Trị ở làng Bình Ninh rồi về đây gạt mọi người có lòng mê tín dị đoan híchíc…xin hai thầy cứu em huhuhu. – Thạch Som khóc như heo bị chọc tiết – Tây nó giết em…em còn vợ con…xin hai thầy cứu em huhu. – Thạch Som bò lết lạy thầy Sáu rồi lạy thầy Tư, y như con cóc nhảy dưới chân người.

– Tôi làm sao cứu được thầy, khi lời nói của thầy còn ghi ràng ràng ra đây.  – thầy Sáu chìa tờ cung do thầy Tư ghi chép lời của Thạch Som, Thạch Som mù mờ nhìn nó qua nước mắt dầm dề, nhưng đủ nhận ra đó là lời của mình đã nói với thầy Sáu.

– Dạ dạ…hai thầy ráng cứu em, em hứa từ đây sẽ bỏ làm nghề thầy bùa thầy pháp đi gạt người, xin hai thầy thương em một lần lỡ dại huhuh  – Thạch Som dập đầu đến rướm máu trán.

– Tôi cứu thầy rồi ai cứu tôi đây !?. – thầy Sáu thở khì trắc lưỡi, thầy im một lúc – Nghe oai danh của thầy mà tôi hâm mộ cả tin. Tôi hứa cai tổng là thầy yếm được trục được như lời thầy đã nói. Cai tổng hỏi khó tôi, nếu thầy Som không trục yếm được tên tử tù trở về để chịu tội với Tây thì thầy thế mạng, thầy có dám chắc không. – thầy Sáu dào dào – Vì oai danh của thầy nên tôi hứa chắc mẻm. Bây giờ thầy nói không biết bùa chú thì có chết tôi không !? – thầy Sáu bực tức đập tay lên bàn.

Thạch Som cuống cuồng….

– Dạ dạ…em ngàn lời lạy thầy, thầy cứu em huhuhichic…

– Cứu thầy bằng cách nào đây ?. – thầy Sáu dịu giọng – Thôi thầy đứng lên !…Bụng làm dạ chịu chớ trách ai. Mình là thầy pháp giỏi thì sợ gì mấy thằng Tây gian ác…Mình yếm nó chết trước khi nó xử bắn mình. Chuyện dễ như vậy thì làm gì thầy phải sợ. Tôi nói có đúng không ?

Thầy Sáu đỡ Thạch Som đứng lên thì y lại trì xuống. Thầy Sáu và thầy Tư mỗi người một bên mới kéo được Thạch Som ngồi lên ghế. Thạch Som run co như khỉ mắc mưa, y láo liêng sợ sệt như mọi người sắp giết y.

Thầy Sáu nhìn thầy Tư như hỏi ý….

– Lúc tôi nói thầy biết bùa yếm trục thì ông cai tổng mừng quýnh. Tôi đoán thằng Tây gian ác đó nó nghe cai tổng nói lại chắc nó mừng lắm. Nó đang mong đợi tài nghệ của thầy đó. – thầy Sáu vuốt nhẹ chòm râu hàm én của mình, thầy đắn đo một lúc –  Hay là thầy giả vờ chê 100 lượng vàng là ít, thầy đòi 1.000 lượng cho nó bỏ cuộc… Hay để tôi nói nó thêm vàng cho thầy… – Thạch Som nhảy tọt xuống đất dập đầu lia lịa – Dạ dạ….em không dám xin hai thầy cứu em huhuh…. – thầy Sáu trắc lưỡi – Tôi bị oai danh của thầy ám hại chết mới ức !. – thầy lại trắc lưỡi – Thầy biết tới đâu thì giúp thằng Tây tới đó…chứ bây giờ mình nói không biết bùa chú, thì có phải mình gạt nó không, nó giận nó giết mình như chơi ! Thầy cũng biết nó giết người ra sao rồi.

Lời thầy Sáu tới đâu Thạch Som run rẩy tới đó, thân liêu khiêu dài nhằng của y cuốn tròn như con cuốn chiếu dưới đất…

Thầy Sáu hỏi:

– Chứ lâu nay thầy yếm bùa ra sao, thầy nói tôi nghe coi ?. – thầy Sáu nhìn thị uy.

– Dạ…dạ…thưa em không biết híchíc…

Thầy Sáu hét…

– Thầy đã dùng chiêu trò gì để lường gạt mọi người tin thầy. Thầy nói ra cho tôi và thầy Tư đây biết mới có cách giúp thầy thoát nạn này chứ !. – thầy Sáu nắm tay Thạch Som kéo lên ghế. Thạch Som lấm la lấm lét nhìn thầy Sáu như Bao Thanh Thiên, còn y như sắp bị cẩu đầu đao hành quyết.

– Dạ dạ…em nói hết cho hai thầy nghe… – Thạch Som thút thít như trẻ con rồi kể – Em cắt hình nhơn rồi vẽ chữ bậy bạ lên đó, em cho đệ tử ghé nhà ai đó xin nước uống rồi lén bỏ vào lổ đất nứt nẻ ở nền nhà. Mấy hôm sau một đệ tử khác của em giả dạng đi ngang qua nhà gia chủ… đi một đổi thì thình lình đáo trở lại, nói với gia chủ là nhà bị yếm nặng lắm, vì khi đi ngang đây con Thiên linh cái nó mách. Chủ nhà không tin thì y sẽ lấy lá bùa yếm lên cho coi. – Thạch Som dần dừ không muốn nói thêm…

– Còn chuyện gì nữa sao không nói ra hết ?. – thầy Sáu nhìn Thạch Som bằng ánh mắt của một thầy võ nghiêm khắc.

– Dạ…dạ…còn đàn bà con gái…thì em hù dọa…không cho em lấy… thì em yếm cho chết. – Thạch Som bẽn lẽn giấu ánh mắt xuống đất.

– Làm bao nhiêu bà rồi ?. – thầy Tư hỏi.

– Dạ thưa thầy…kể không xiết…dạ ! – Thạch Som lí nhí trong họng.

– Còn mẹ con bà Hai Keo thì sao ?. – thầy Sáu vỗ bàn.

Thạch Som thót người: ”Sao ông ta biết chuyện bà Hai Keo !”. Thạch Som lí nhí kể:

– Dạ…dạ…em cắt hai hình nhơn phụ nữ, rồi lén thả vào lu nước uống ở hiên nhà của gia chủ mà em muốn lấy. Gia chủ uống nước thì thấy hình nhơn màu đỏ lòe nhòe như máu, nổi lềnh bềnh trên mặt nước thì hoảng hốt và lo sợ là không biết ai yếm mình. Hôm sau thì em ghé đòi lấy, không cho thì em dọa sẽ yếm chết.

– Rồi sao ?. – thầy Sáu trừng mắt.

– Dạ…lần sau này…bả không cho.

Thầy Sáu trầm ngâm nghĩ ngợi, Thạch Som thì gục mặt như tên trộm bị bắt giữa ban ngày…

– Tôi và thầy Tư đây tìm cách giúp thầy thoát tội, thì thầy có vui lòng giúp lại chúng tôi không ?. – thầy Sáu hỏi. 

Thạch Som như bị dìm chết trong nước thì có ai đó lôi y ra, y sặc sụa hít luồng không khí cho sự sống hồi sinh khi nghe thầy Sáu nói tìm cách giúp y…

 Y bật như lò xo rơi sụp xuống đất:

– Dạ dạ em hứa sẽ giúp hai thầy !!!. – lần này thầy Sáu đỡ y đứng lên nhẹ te.

– Thầy giúp tôi trước, tôi giúp thầy sau, thầy có chịu vậy không ?

– Dạ được dạ được !. – Thạch Som toát mồ hôi trong suy nghĩ: «làm gì cũng được miễn thoát khỏi tay thằng Tây khét tiếng đó là mình sống.»

– Trước tiên, thầy phải viết tờ trình bày cho thật rõ ràng là thầy không biết bùa chú. Thầy ký vào để tôi có cái trả lời cho cai tổng về chuyện của thầy, mà thằng Tây gian ác nó nhờ. – Thạch Som vâng dạ giữa lúc gương mặt nhợt nhạt của y bắt đầu có sắc máu hân hoan. – Kế đến thầy giúp tôi mang trầu rượu qua nhà bà Hai Keo, thầy tạ lỗi mẹ con bà ấy. – thầy Sáu ngưng rồi tiếp – Thầy bồi thường cho mẹ con bà Hai Keo với số tiền bằng năm trăm giạ lúa, về tội lường gạt và làm nhục mẹ con bà ấy. – Thạch Som biến sắc khi phải nghe bồi thường số tiền lên tới năm trăm giạ lúa: cái của mà y đã từng lường gạt người mà có. Thầy Sáu như đọc được ý nghĩ dối trá của y. – Thầy phải ký văn bằng bồi thường giữa mọi người chứng kiến. Thầy hứa từ nay về sau không tái diễn trò bịp bợm với bất kỳ ai và ở đâu. Cùng lúc thầy phải bỏ nghề pháp sư như thầy đã rêu rao về tài nghệ của mình. Chuyện chỉ có vậy thầy có giúp được không ?. – thầy Sáu gằn giọng như hổ dọa. Thạch Som vâng dạ, y tránh ánh mắt áp đảo của thầy. – Tôi không ép thầy. Việc thằng Tây nhờ là có thật. Việc của thầy gây ra là có thật. Không ai bịa chuyện hù doạ thầy cho tốn thời gian tiền bạc. – thầy Sáu lướt qua các văn bằng do thầy Tư viết giúp cho Thạch Som – Xét về tội thì thầy có tới hai ba tội cùng một lúc. Theo luật An Nam cũng như luật hình của Đại Pháp thì thầy đã phạm vào đại án. Tội của thầy từ chung thân đến tử hình. Thầy còn trẻ nên sáng suốt mà chọn. Tôi nói ít thầy hiểu nhiều.

Thạch Som vâng dạ rồi ký răm rắp vào các văn bằng: Mấy ngày trước đây, bà Hai Keo cùng đứa con gái tên là Bảy đã phải khóc ròng và sợ hãi về chuyện thầy Thạch Som… Mà lần này bà quyết không cho. Thầy Thạch Som thì quyết yếm xì bùa cho bà chết. Và cả đứa con gái xinh đẹp của bà cũng bị thầy Thạch Som đòi.