Miền Trung… lũ lại duềnh lên
Thương đồng loại… mãi lênh đênh phận người!
Thiên tai –  thì bởi tại trời
Nhân tại – là bởi tại người hay ta?
Buồn rơi từng giọt la đà
Nghe đau sỏi đá mà xa xôi tình…
Khởi đi từ kiếp phù sinh
Vẫn cùng giọt máu phiêu linh giữa đời!
Miền Trung… đau thắt vành nôi
Đau từ mở cõi đến hồi thịnh suy
Trải bao đời dẫu sinh li
Vẫn bền tấc dạ khắc ghi can trường.
Đất nghèo ủ dậy mầm thương
Dù xa muôn dặm vẫn vương vấn lòng…
Tai ương vây bủa phập phồng
Mưa dây gió giật mênh mông đất trời.
Chiều nay, bão lũ tơi bời
Em tôi vẫn gắng neo đời… lênh đênh!
                               18 / 10 / 2016
/