Con cò tha lời ru người đàn bà

Sang cánh đồng non tơ thời con gái

Lời hứa hẹn vùi phèn lừng nắng cháy

Còn nhớ không ngày tháng đã rêu phong?

Con cò tha lời ru người qua sông

Man mác buồn cả hoàng hôn thi tứ

Con cá quẫy tìm nhân tình ủ rũ

Vật vờ hoa òa vỡ một khoảng không.

Con cò tha lời ru qua trăm năm

Thành câu ca dao xót tình mặn đắng

Anh có nghe sáo chiều đập đôi cánh

Về

mà ai khóa trái cửa lòng anh?