Và xuân gửi tóc mẹ thêm sợi trắng
cho vết nhăn in khóe mắt thêm dài
nơi cánh én đã quên mùa đông cũ
tháng năm nào nặng trùng nỗi nghiêng vai
tôi đã nhớ nơi cánh đồng thơ ấu
cha ngồi đan tiếng trẻ khúc khích ngày
những kí ức ngày xưa như thắp lửa
trên bếp hồng mẹ nhóm củi rưng cay
nơi phố thị tôi mơ về mái ngói
con đường mòn có dáng mẹ xa xăm
mùa nẩy lộc trên tán cây già cỗi
là tuổi tôi thơm thảo mẹ ươm mầm
quẫy đời mình bên khúc giao mùa vội
mẹ ngồi gói bánh chưng xanh thật hiền
khi đôi chân trôi về đường làng cũ
khóe mắt nào rơi vội giọt bên hiên
.
/