MIÊN MAN TUY HÒA

Miên man nắng gió Tuy Hòa

Miên man tiếng hát đưa đò trên sông.

Vàng bông lúa trải trên đồng,

Miên man một áng mây hồng trên cao.

Miên man vũng thấp, núi cao

Miên man sóng biển xôn xao vỗ bờ.

Rêu xanh Xóm Rớ đợi chờ,

Miên man bãi cát, lờ mờ ánh trăng

Miên man tiếng cuốc vẳng văng

Miên man gà gáy vang vang phương nào.

Thân thương tiếng “nẫu” hỏi chào

Miên man tình mẹ tạc vào thinh không.

Tuy Hoà, dịp 30/4/2021

NỖI NHỚ TUY HOÀ

Đi băng qua cánh đồng xứ lạ

Bỗng bâng khuâng nhớ nắng quê nhà

Nhớ mẹ dáng gầy cấy dặm đồng xa

Nam cồ* quật: thiếu điều xô mẹ ngã.

Đi lang thang trên miền đất lạ

Bỗng miên man nhớ gió quê nhà

Nhớ dáng em gầy đi học đường xa

Em gồng mình đạp xe cho kịp học.

Đang rong chơi gặp khi trời khóc

Bỗng ngu ngơ nhớ lụt Tuy Hoà

Nước dâng tràn trắng xoá cánh đồng xa

Cơn bấc lạnh: khua hàm răng lập cập.

Và xốn xang nhớ xuân về tấp nập

Dòng người, xe tất bật chở hoa về.

Nhớ thu vàng nồm thổi khắp miền quê,

Mân mê lúa, gió hất bay tà áo…

Cái nỗi nhớ dường như không khách sáo

Cứ bám đeo, theo ta khắp chốn cùng.

Khi tàn chiều khói toả nhớ càng hung

Tuy Hoà hỡi, Tuy Hoà ơi! Nhớ lắm!

Sài gòn, tháng 6/2021

Nam cồ * = Gió Nam ( gió Lào ) rất mạnh và khô