/
.
có ai đi nhặt lá rơi
vàng thu từng chiếc bên trời mong manh
mây ngàn thả giọt tơ mành
cuộn vào nỗi nhớ giăng thành niềm thương
chiều tàn bảng lảng mờ sương
ai gom lá úa bên đường vấn vương
thoảng đưa trong gió làn hương
mơ về cái thuở đêm trường bên nhau
trăng kia lơ lửng trên cao
vòng tay xao xuyến khát khao môi hồng
khó quên giây phút bềnh bồng
gói vào giấc ngủ say nồng đêm thu
phải chăng gió cất lời ru
đong đưa cánh võng sầu tư trăng tàn
sao khuya lấp lánh đêm ngàn
mộng mơ hình bóng của nàng thu xưa
.