Khi tình yêu đó, không còn thuộc về ta nữa
Sao cố ăn thua níu kéo để làm gì?
Dẫu cháy bỏng một ẩn tình chan chứa
Đem nổi khổ của mình, làm khổ người khác mà chi
*
Lời đã nói và cũng đã tan theo nước mắt
Ta xa nhau, bỏ lại dỡ chừng
Một dĩ vãng mượt mà, trở day quánh đặc
Đã vô tình băm vỡ nát, phía sau lưng
*
Năm tháng nồng cay, oằn cong vọng tưởng
Không biết nỗi đau này, sẽ giấu ở đâu
Trong đôi mắt thẳm sâu hay trong tiếng cười gắng gượng
Gió trăm năm, thổi loạn những cơ cầu …
*
Ta chấp nhận, nếu điều đó sẽ giúp cho em hạnh phúc
Lặng lẽ bến đời, những buông thả, chạm sâu
Một ánh sao sa, một vầng trăng đục
Đồng vọng mơ hồ, thôi chấp chới từ lâu …
*
Đêm sẽ trôi qua, cầu cho giấc mơ của em ở lại
Lời thì thầm, chạm vỡ vết long đong
Loang trong gió, dấu tình nào vương vãi
Biết chỉ hư không, sao cũng nặng trĩu lòng
Lê Thanh Hùng