Gói trong
vạt gió hương mùa
Chuyển từ
nỗi nhớ phép bùa gọi thu
Em về lạc bóng phiêu du
Lá vàng
rơi xuống, êm ru lạc vần

Ta còn sót lại
Bâng khuâng
Mấy mùa thu lỡ
in hằn nguồn thơ
Va hồn vàng ánh lơ mơ
Thời gian trở dạ, dưới bờ thu ca
Em về
Áo trắng kiêu sa
Chiều nghiêng lá đỗ, rung Ta cảm sầu.