Một cái chén và một đôi đũa

Trong ngôi nhà thuở ấy đó thôi

Em ra đi, anh còn một nửa

Buồn nào như chẳng thể lứa đôi

Nấu một bữa, ăn hai, ba bữa

Trách làm chi, đàn ông vốn vụng về

Đêm quạnh vắng nhà không ánh lửa

Anh một mình mặc tiếng khen chê

Gối một chiếc, giường thêm rộng rãi

Anh vào ra vấp phải bóng mình

Hình như thấy nơi nào cũng có

Bóng hình em trong ngôi nhà anh

Chắc có lẽ mai này thôi nhớ

Và một người ngồi chỗ em xưa

Áo hạnh phúc đắn đo chọn lựa

Lẻ loi câu hát sang mùa

Đinh Hạ