Về Hải Phòng, suy tư chạy trên những con đường lớn. Những con đường rất nhiều hướng chuyển động. Nhưng có những hướng lại không biết lối ra, mặc cho lối nhỏ bỏ ngỏ phía thần hồn…Mới, rất mới từ ngõ hẹp của suy tư nên một tí tư lự thấp thoáng nhà ai. Và có lẽ, hướng chuyển động không với tới mùa con gái, nên xuân thì đã quá vãng hồ như…

Về Hải Phòng, gặp lại nhà thơ Nguyễn Tất Hanh, người luôn canh cánh những giá trị tồn tại của các trào lưu mới trong thơ ca hiện nay, khi mà nhiều xu hướng đa phong cách tràn ngập lẫn lộn trên thị trường. Suy tư ngẫm nhiên khôn lớn. Ngồi với anh hàn huyên những câu chuyện, những sự kiện – hiện tượng văn học, những nhân vật tên tuổi, những giai thoại văn chương chữ nghĩa, những tác phẩm cách tân lạ lẫm hay những dự hướng thời cuộc…tất cả như là con đường mới chảy vào cửa hồn từ hôm qua thôi.

Dạo này, suy tư cứ đờ đẫn ra. Ngẫm nhiên là lẽ đời thường, nhưng phận người cứ đa mang nhiều thể. Lạ, và lạ thật. Mình rất kén thơ. Ai đó cứ đọc thơ, cứ làm thơ, cứ bốc thơ, nhưng một nổi, thơ không lẫn vào hồn mình được, vì gần đây, mình như con cón dị ứng với thơ của các tuyên ngôn cũng như tuyến ngôn (ừ, không tuyên ngôn thì Thơ sao làm cách mạng được nhỉ). Nên đôi khi mình lấy ca để rót thơ uống cho tuột họng luôn.

Về Hải Phòng, thích nhất là đươc tiếp kiến với nhà thơ Thi Hoàng, ông là một thời đại thơ ca đúng nghĩa, đồng thời là người cũng luôn cổ súy cho con đường sáng tạo mới. Con đường có nhiều ngả rẽ chông gai. Mình rất ngưỡng mộ điều đó. Trò chuyện với ông rất ý nghĩa. Ý nghĩa của một cuộc người. Khoảnh khắc đóng dấu vào phận mình như một tấm hình dấn bước. Thích thứ hai là gặp được nhà thơ Công Nam. Giang hồ văn chương chữ nghĩa đồn ở khắp làng rằng, Công Nam làm thơ rất lạ, sốc và khó tính. Nhưng tiếp xúc với anh, thật thú vị. Qủa thật, anh làm thơ đúng như bản thể của anh. Anh hơi khó tính, nhưng lại trọng người làm thơ cách tân, mà phải cách tân mãnh liệt. Trò chuyện với anh cũng mang nhiều khoảnh khắc hào hoa, thân thiện và ấn tượng. Mỗi người ai cũng có những sáng tạo riêng, quan trọng là sáng tạo như thế nào để cùng quan điểm, cùng mang một tâm thức đại cuộc nhằm định hình chúng, đó chính là ý thức mới của người sáng tạo đích thị…

Chứ đừng để bi kịch của người sáng tác trở thành kẻ châm biếm nhau, thách thức, kiêu ngạo và cả coi thường nhau. Nên những người sáng tác hãy đọc nhau, tôn trọng nhau và chia sẻ nhau. Thì thơ sẽ dễ thở…và cũng dễ thờ.
Về Hải Phòng, nỗi lòng vui hơn khi mình được nghe tổng phổ và được biết nhà thơ Nguyễn Tất Hanh sắp công phá tập thơ mới. Một tập thơ cũng khá nặng ký về chất lượng sáng tạo. Tinh thần khai phóng sẽ mang cho anh một chữ ký đúng nghĩa. Chữ ký đó sẽ triển lãm trong bảo tàng đồng tiền tiếng nói. Chắc thế!