Tôi biết bạn ở đó
Như lúc bài thơ nở trứng trên đồi hoang
Đôi mắt chúng ta như con chim điên đang hát một bài ca của lá ma.
Chúng ta ít bạn
Lẻ loi
Thức trắng để thấy tóc bay ra khỏi cái đầu bướng bỉnh
Trán dồ
Như con cá da nhám sần gân nổi đen u ám dọc ngang lũng đồi
Ta
Là
Loài
Sâu răng chột mắt
Những ngón tay thèm gõ chữ.
Buổi sáng thả những con diều giấy mực
Rớt những giọt than mưa.
Trong bộ não không ngừng thổ huyết
Nếu không cơn điên sẽ an lạc.
Tôi biết bạn ở đó
Như tôi
Đang viết…