Nước vẫn chảy dưới chân

Mây trôi trên đầu vội vã

Ngày đưa thoi, dòng đời hối hả

Có nơi nào thời gian đã dừng chân?

Cho ta xin vào trú ngụ một lần

Gói thảnh thơi làm hành trang mang đến

Ở nơi ấy bình yên mỗi sớm

Chân trời hồng đón đợi vầng dương

Ta vươn vai trút hết muộn phiền

Lắng tai nghe lời suối hiền khe khẽ

Tiếng thỉ thầm của mơn man gió,

Của cỏ cây, giun dế,… không tên

Ta gặp ta giữa miền đất lãng quên

Không trói buộc, bó gò khuôn phép

Không bận tâm với bao điều được mất

Sống an nhiên như trời đất vĩnh hằng

Có nơi nào như thế này chăng?