Từ khi Phật bỏ loài người

Nhân gian đúc tượng cầu lời Phật linh

Hương trầm cứu độ chúng sinh

Nhà nhà yên ấm an lành niềm tin

Tây phương Phật rõ nguồn cơn

Cam lồ Phật rải nhân gian thái bình

Vậy mà có kẻ bệnh xin:

Cúng giường tỷ tỷ xin làm quan to

Làm quan có lắm kẻ bo

Cúng giường chừng ấy lấy kho đựng vàng

Dại gì mà chẳng cúng thường

Làm quan thế đấy Phật giường cho ta

Đời sao lắm thói điêu ngoa

Buôn thần bán thánh lợi ta ra mừng

Trời cao Phật ngó khinh thường

Số mi sắp hết quan trường sắp vong

Tham lam tham của hại công

Nước non nghèo khổ dân trồng cổ ngươi

Pháp trường tòa án nghiêm lời

Thân ngươi tan rã đời đời chán chê

Phật tâm là tính chớ mê

Cúng giường nhang đốt lê thê cửa chùa

Tượng đồng Phật có tựa đâu

Vái van vô ích, Phật cầu chúng sinh :

“Sống sao cho đẹp nhân tình

Đó là Phật pháp, tâm minh an lành”.

Phật nào ủng hộ trụ trì

Đô la giường cúng mua xe mẹc xì…

Trụ ngồi như vị quan to

Áo cà sư nhuộm vàng pho chói lòa

So ra Tam Tạng còn thua

Trì ta bước xuống sư ào chạy ra

Nắng mưa mở cửa lộng che

Khác chi quan tổng khoe khoe ta này

Rau tương trụ ngán đêm ngày

Có trời mới biết món nào trụ ăn

Thất tình, lục dục là căn

Liệu sư chịu nổi chăn êm mác sà….

Đời nay không những quan to

Sư thầy một hội áo cà giấu thân

Trên cao Phật ngẫm nguồn cơn

Quỷ ma lẫn lộn, Phật buồn bỏ đi

Phật về ngộ trị lòng người

Tâm ai có Phật, Phật cười bình an.