Tôi không hiểu tại sao tôi lại chết

Ở tương lai tươi đẹp những mùa hoa

Ở nơi đó tất nhiên làm sao biết

Là ngoài tôi còn ai đó băng hà?

 

Tôi không hiểu tại sao tôi lại nghĩ

Về ngày mai và cái chết cận kề

Tôi thấu hiểu bao nhiêu điều dạn dĩ

Nhưng tại sao cái chết lại không hề?

 

Tôi không hiểu tại sao mưa lại buốt

Phải chăng hồn ai đó phía đồng xa

Còn vương vấn mà chưa hề siêu thoát

Thoảng qua tôi bằng sương khói nhạt nhòa?

 

Tôi không hiểu tại sao nghĩa địa vắng

Cho dù hồn quanh quẩn khói và nhang

Màu vôi trắng trên nền trời mây trắng

Khiến nơi này như thể những quầng tang

 

Tôi không hiểu tại sao hoa héo hắt

Dù lọ hoa được xấp nước trên mồ

Rất có thể linh hồn ai đó khát

Đã uống vào những giọt nước hư vô

 

Tôi không hiểu tại sao tôi từng sống

Những ngày buồn không thể lãng trôi hơn

Xin hãy sống những tháng ngày sôi động

Để ngày sau lạc kiếp khác không hờn.