PHƯỢNG … CÀ PHÊ RỐI BỜI

Quảy  lòng đi nhặt mặt trời

Góp gom từng chút nắng cời đầu đông

Gởi vào hư ảo mênh mông

Gởi hôn… gởi cả má hồng hết duyên

Quảy tình đi nhặt oan khiên

Đào sâu chôn chặt vào miền nhớ – quên

Có những điều khó gọi tên

Làm sao trọn vẹn ?

Biết đền ai đây !

Quảy dỗi hờn đi dắp xây

Một tường ngạo nghễ bủa vây yếu mềm

Rảnh mà – lôi tóc cắt thêm

Cái đầu trọc lóc

Haa.. haa..

Khổ đơm chỗ nào ?

Chiều nay ngồi ngắm trời cao

Từng đàn mây xám sà vào hồn tôi

Một năm nữa sắp qua rồi

Cà phê từng giọt rối bời người ơi !

NGÔ THỊ THÚY PHƯỢNG

( Phú Yên )