Quanh ngõ đời trắc trở
Thiện lương em giấu rồi
Buồn chi so thiện ác
Bán trôi thêm mấy đồng?
Ôm thương cho nặng gánh
Mây tươi hơn mấy tầng
Tàn rơi bông cỏ dại
Ngồi góc đường ngây ngô.
Lòng nên sông rộng lắm
Đò ngang thêm mấy lần
Lục bình phiêu theo gió
Thâm tình tan theo sương.
Em quẳng rồi quang gánh
Về ôm ru lấy mình
Bên khối hồn chật hẹp
Đời cười
Em buồn không?