Thăm người mẹ của tử tù

rồi mẹ tôi đã khóc ngất với chiều nay
có phải áng mây xa trên kia đã neo nước mắt mẹ ngược lại
hơn mười năm
hơn mười năm rồi mẹ
cất tiếng cò mỏng như sương như khói
bàn tay gầy khua khẳng khiu nhịp trống gãy gập mấy công đường

ừ, có thể
con cũng chán chường rồi những buổi trưa nắng xế
tay cấu máu trào sau song sắt… mẹ ơi!
4380 đêm
4380 đêm nỉ non
tìm con
nghẹn nấc nông sâu
ngùi ngùi dòng nước lớn
mắt trũng thâm quầng con chỉ sợ… mẹ đau thôi

oan ức con nợ là 4380 sợi buồn mẹ đan lên mây trắng
phau phau nước mắt mẹ đội trên đầu
mẹ ơi… lạy mẹ…
con còi cõm rồi nào cơ cầu chi chút đức tin đời ít ỏi
ruộng sau nhà mình
chắc chiều nay
cũng man mác
khói bay…                                                           

                                                                     Khét